Cuộc Trò Chuyện với Nghệ Sĩ – Doanh Nhân Địa Phương CHoKe, Phần 2

Ngày 16 tháng 7 năm 2020 || Tác giả: Trent Barron & Marco Johnson

Phần 2: Công Bằng Xã Hội

Cuộc trò chuyện này là phần thứ hai trong loạt bài gồm hai phần với CHoKe, nghệ sĩ hoạt động tại Forth Worth. Xem Phần 1 tại đây.

Trong cuộc trò chuyện trước, CHoKe đã chia sẻ với chúng tôi về khởi đầu khiêm tốn của mình, từ việc bán kẹo và quần áo may đo cho bạn bè cùng lớp, cho đến rong ruổi trên khắp nẻo đường ở Washington, DC, và Baltimore để bán các tác phẩm nghệ thuật của cô, và di chuyển khắp cả nước để theo đuổi đam mê. Ngoài ra, chúng ta cũng đã thảo luận về hành trình khởi nghiệp và bài học kinh nghiệm mà cô đúc kết được ở vai trò là doanh nhân, cách cô cân bằng giữa việc quản lý công việc kinh doanh và sản xuất nội dung, cũng như động lực và sự bền bỉ để có các tác phẩm nghệ thuật của mình. Hôm nay, chúng ta sẽ tập trung khai thác khía cạnh về công bằng xã hội và cách mà CHoKe sử dụng nền tảng của mình để tạo sức ảnh hưởng, thúc đẩy sự thay đổi tích cực trong cộng đồng.

Cô vừa cho ra mắt một mẫu áo thun mới. Bạn có thể chia sẻ cho chúng tôi biết về sản phẩm này không?

Tôi có một thông điệp rất cụ thể, luôn có một thông điệp rất cụ thể này, và tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ đưa nó lên áo thun cho đến khi chúng tôi thực sự làm như vậy. Và chúng ta cần lan tỏa thông điệp này hơn bao giờ hết. Đây là thông điệp mà chúng ta cần lan tỏa tới cộng đồng của mình bởi vì thực sự rất khó khăn khi là một người đàn ông, phụ nữ và trẻ em da đen ở Hoa Kỳ cũng như trên toàn thế giới.

Hãy nói rõ hơn một chút về điều này. Thông điệp bạn muốn gửi đến là gì?

Chúng ta cần biết rằng chúng ta được yêu thương. Và chúng ta cần đảm bảo rằng các thành viên trong gia đình của mình, các thành viên trong cộng đồng người da đen có thể nhìn thấy thông điệp rằng chúng ta vẫn yêu thương họ, đặc biệt trong bối cảnh phải áp dụng các biện pháp giãn cách xã hội, chúng ta không thể tương tác trực tiếp để hỏi thăm hoặc trao nhau cái ôm, nhưng ít nhất chiếc áo thun sẽ cho biết chúng ta yêu thương họ như thế nào. Vì vậy, vợ chồng tôi đã phát động chiến dịch “I love you black man, woman and child” (“Tôi yêu các bạn, những người đàn ông, phụ nữ và trẻ em da đen”), không phải chỉ vì tình yêu thương, mà còn vì đã tới lúc chúng ta phải đảm bảo rằng các thành viên trong gia đình người da đen và da màu của chúng ta hiểu được họ được yêu thương như thế nào. Mọi vấn đề bạo lực cũng như căng thẳng và bất công chủng tộc bắt nguồn từ đây. Đó là lý do vì sao chúng ta muốn những người thân của mình biết chúng ta yêu thương họ ngay cả khi ai đó không có mặt ở nhà, nhưng vô tình nhìn thấy chiếc áo thun của chúng tôi, các bạn biết chúng tôi yêu mến các bạn như thế nào. Và tôi hiểu rằng cuộc sống bên ngoài rất khó khăn, khó khăn cho tất cả chúng ta, nhưng chúng ta muốn mọi người biết rằng chúng ta yêu thương họ như thế nào. Chúng ta cần họ biết điều đó.

Bạn tìm thấy niềm đam mê, sự bền bỉ và đứng lên bảo vệ những điều đúng đắn cho phong trào công bằng xã hội như thế nào?

Cách đây không lâu, vợ chồng tôi có mở một câu lạc bộ sách và đến thời điểm này đã có hơn 600 thành viên. Những quyển sách mà chúng tôi chia sẻ đề cập rất nhiều đến những vấn đề này, vì vậy, tôi có cảm giác chúng tôi đang đi trước phong trào. Chúng tôi đã hoạt động cho phong trào này khá lâu, và tôi có cảm giác nó càng mạnh mẽ hơn khi tôi chuyển đến Fort Worth, vì chủ nghĩa phân biệt chủng tộc ở đây không giống bất kỳ nơi nào tôi từng chứng kiến. Nó cởi mở hơn rất nhiều. Và phổ biến hơn. Quý vị có thể cảm nhận điều này khi quý vị ở đây, cách người dân ở đây lên tiếng và cách mà mọi người hành động. Nhưng đồng thời, ở đây có một cộng đồng rất tuyệt vời, mọi người đều hết lòng hỗ trợ nhau. Tôi vô cùng tự hào khi sống trong khu vực Fairmount. Tôi góp mặt trong hội đồng quản trị của Neighborhood Association Group (Nhóm Hiệp Hội Khu Dân Cư), đồng thời cũng là thành viên của Hội Đồng Nghệ Thuật. Thật tuyệt vời khi được thấy rất nhiều người ủng hộ phong trào này. Mặt khác, tôi nghĩ phong trào nơi đây chắc chắn sẽ còn phát triển vì có rất nhiều thứ Texas cần học hỏi. Có rất nhiều việc Texas cần thực hiện để thật sự đón nhận tất cả mọi người.

Bạn nghĩ rằng niềm đam mê vì công bằng xã hội và để tiếng nói của bạn được lắng nghe xuất phát từ đâu?

Trong thời gian học tập và lớn lên ở DC, giáo viên của chúng tôi thường cho chúng tôi xuống Quảng Trường Quốc Gia và tham gia biểu tình. Đây chắc chắn là một trong những ký ức mà tôi nhớ nhất khi theo học tại Trường Nghệ Thuật Duke Ellington. Tôi đến đó học một năm theo diện học bổng. Một số giảng viên ở đó nói rằng “các em sẽ nhận được thêm tín chỉ nếu rời khỏi đây và tham gia biểu tình”. Và thỉnh thoảng, họ sẽ dẫn chúng tôi đi. Đôi khi họ sẽ hô hào như “Dẹp hết đi. Hôm nay chúng ta sẽ nghỉ học và đến Quảng Trường Quốc Gia để biểu tình”. Quý vị biết đấy, ba mẹ của tôi đưa anh chị em tôi hoặc tôi đi biểu tình khi còn nhỏ cho những vấn đề quan trọng với chúng tôi. Vì thế, tôi nghĩ một phần là do di truyền, chúng tôi ra ngoài biểu tình vì đó là cách mà tôi được nuôi dưỡng. Tôi là những người này và đó là cách mà tôi lớn lên. Đối với bản thân tôi, vì đó là cách mà tôi được nuôi dưỡng nên tôi có mong ước tự nhiên là chăm sóc những người trong cộng đồng của mình, nơi tôi sẽ giúp đỡ những thành viên khác trong cộng đồng, những điều đại loại như thế. Những người đang biểu tình ngoài kia là thành viên cộng đồng của tôi. Vì vậy, tôi cần đảm bảo là họ vẫn ổn. Tôi nhận được rất nhiều đồ quyên góp như thực phẩm, nước uống, thức ăn nhẹ, nước Gatorade, vật dụng sơ cấp cứu và bảo hộ cá nhân để đảm bảo mọi người biểu tình an toàn. Tôi mang xuống đường và phân phát cho những người đi biểu tình ngoài đường phố.

Cô đang làm một việc thật tuyệt vời. Tôi nghĩ rằng điều quan trọng là cộng đồng chúng ta, và đặc biệt là các nhà lãnh đạo trong cộng đồng, như bản thân quý vị, cần phải đứng dậy và lên tiếng.

Vâng, hoàn toàn đồng ý. Và quý vị biết đó, đây không chỉ là vấn đề liên quan đến người da đen. Đó là những vấn đề liên quan đến cảnh sát, đến xã hội, đến chính phủ vì họ cần phải lắng nghe ý kiến của người dân. Có rất nhiều người da trắng ủng hộ phong trào này vì họ cũng đồng ý rằng tình hình xã hội đang rối ren. Tôi nghĩ phần lớn là vấn đề liên quan đến cảnh sát, đó là lý do vì sao chúng ta nói về việc cắt ngân sách dành cho cảnh sát. Điều đó không có nghĩa là giải tán lực lượng cảnh sát. Điều đó đồng nghĩa với việc tái phân bổ một phần ngân sách dành cho cảnh sát cho các chương trình xã hội khác để cảnh sát không phải làm hết mọi việc. Tôi mong muốn được nhìn thấy các thư viện và các chương trình sau giờ học nhận được nhiều ngân sách hơn. Chúng ta không cần phải quân sự hóa các sở cảnh sát của mình theo cách khiến người dân sợ hãi. Cảnh sát không phải là cứu cánh cho tất cả. Họ được giao quá nhiều nhiệm vụ mà chưa được đào tạo đầy đủ. Trong vòng sáu tháng, khi ai đó nói họ tốt nghiệp Học Viện Cảnh Sát, điều này đồng nghĩa với việc họ vừa là người hòa giải về bạo hành gia đình, cố vấn hôn nhân, và nhân viên trợ y? Cảnh sát phải đảm nhận bao nhiêu vai trò? Họ không thể học hết mọi thứ chỉ trong vòng sáu tháng. Và quan trọng hơn hết, họ được trao một khẩu súng. Vì vậy, chúng ta cần lên tiếng về việc tái phân bổ ngân sách và huấn luyện hợp lý cho cảnh sát để ứng phó một cách đúng mực. Thành thật mà nói, tôi không đồng ý với khẩu hiệu “Defund the Police” (“Ngừng Tài Trợ Cho Cảnh Sát”) vì tôi nghĩ nó phát ra thông điệp sai về những người thật sự lo sợ về vấn đề “Black Lives Matter”, do họ nghĩ rằng chúng tôi khuyến khích sự hỗn loạn hoặc điều gì đó tương tự. Khẩu hiệu “Defund the Police” rất hấp dẫn, nhưng lại gây hiểu lầm. Ý nghĩa của khẩu hiệu này là phân bổ lại nguồn quỹ dành cho cảnh sát, chứ không phải giải tán cảnh sát.

Tất cả các cuộc biểu tình về bất bình đẳng chủng tộc đã ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh của bạn như thế nào?

Tôi nhận thấy sự khởi sắc trong hoạt động kinh doanh trên trang web của mình khi có nhiều doanh nghiệp do người da đen làm chủ. Điều đó là tốt, tuy nhiên, tôi không muốn việc dừng lại hoặc bắt đầu chỉ vì chúng tôi là doanh nghiệp do người da đen làm chủ. Hãy đối xử như bình thường: quý vị ủng hộ doanh nghiệp đó vì đây là doanh nghiệp địa phương, ủng hộ vì sản phẩm mà tôi làm ra là tốt. Họ đang ủng hộ chúng tôi vì họ thật sự muốn hỗ trợ nó.

Bạn nhận thấy sự thay đổi này xảy ra ở đâu?

Tôi nhận thấy sự thay đổi này tại Fort Worth và tại khu vực này, có nhiều cơ hội cho doanh nghiệp nhỏ phát triển. Tôi nhận thấy có nhiều người nhấn mạnh đến bất bình đẳng trong nhiều vấn đề mà chúng ta đang chứng kiến. Ý tôi là trên diện rộng, chúng ta nhận thấy những gì cần cải thiện nhờ những vấn đề đã được lên tiếng. Tôi đặc biệt nhận thấy ngày càng có nhiều khóa đào tạo về bất bình đẳng và phân biệt chủng tộc, đào tạo về hòa nhập đang diễn ra ở nhiều công ty lớn. Các bạn đang chứng kiến nhiều sự thay đổi và tôi biết điều này thật khó đối với một số người. Cuối cùng thì chúng tôi bắt đầu được lắng nghe, bắt đầu được vinh danh và được ghi nhận theo cách nào đó, và một số người vẫn không thể có được điều này. Thật không may, tôi nghĩ rằng rất nhiều người đang sợ hãi và họ không nên như vậy. Nếu quý vị nghĩ về nó, bất kỳ người có lý trí nào cũng sẽ nói rằng “Quý vị không nhận thấy rằng nếu các cộng đồng người da đen và da màu phát triển và thịnh vượng, thì quý vị cũng sẽ làm như vậy sao? Nếu tất cả mọi người đều sống tốt và sung túc, chẳng phải tất cả chúng ta đều hạnh phúc sao?’ Một điều chắc chắn là tôi rất vui mừng khi thấy phong trào BLM (Black Lives Matter) đang được các doanh nghiệp có người da đen đặt lên hàng đầu, tuy nhiên đừng để nó trở thành trào lưu. Không nên để lý do chỉ là vì nhất thời. Đây phải là điều tất cả chúng ta phải làm – thể hiện sự hòa nhập và đa dạng – không chỉ vì nó trông có vẻ đẹp đẽ, mà bởi vì đó là điều đúng đắn và công bằng phải làm. Việc xem người da đen, người da màu, người da trắng, người gốc Á, người gốc Tây Ban Nha, mọi loại hình doanh nghiệp, đều được đặt lên hàng đầu và được hỗ trợ, là thông lệ bình thường.


Để mua sắm các sản phẩm của CHoKe, hãy truy cập trang web www.broohamarket.com.

Hãy luôn giữ kết nối với Sparkyard vì chúng tôi tiếp tục vinh danh, hỗ trợ và kết nối với các doanh nhân và nhà đổi mới sáng tạo, để nhân rộng những tiếng nói cần được lắng nghe trong cộng đồng của chúng ta.


Cuộc trò chuyện này được thực hiện giữa CHoKe và Marco Johnson và được Trent Barron viết lại thành lời.

Giới Thiệu Về Các Tác Giả:

Trent Barron hiện là sinh viên thực tập tại khoa Next của Trung Tâm Khoa Học Sức Khỏe, Đại Học North Texas tại Fort Worth. Trent sinh ra ở thành phố Fort Worth, hiện là sinh viên năm thứ tư của Đại Học Georgia và đang theo học Cử Nhân chuyên ngành chính Khoa Học Nhận Thức, và chuyên ngành phụ Kinh Doanh, Chuyên Ngành Phụ là Khởi Nghiệp và Chứng Chỉ về Nghiên Cứu Truyền Thông Thế Hệ Mới. Vì Sự Phát Triển Của Dawgs và Texas!

Marco Johnson là Người Xây Dựng Mạng Lưới Sparkyard, là vị trí được tài trợ bởi UNTHSC. Macro là người dân của thành phố Fort Worth và là Công Dân Toàn Cầu. Hành trình sự nghiệp chuyên môn đã đưa ông khám phá nhiều địa điểm xa xôi, thú vị, có thể kể đến như Đông Âu, Trung Á, Châu Phi Hạ Sahara, và Sao Hải Vương. Ông là người thông thạo việc xây dựng hệ sinh thái khởi nghiệp, đầu tư tạo tác động xã hội, phát triển nông nghiệp quốc tế, huy động vốn tư nhân và tinh chỉnh bộ chế hòa khí Weber. Ông thuộc cung Xử Nữ. Ông mô tả hiện thân tính cách của mình như là cuộn dây Tesla. Mọi suy nghĩ, quan điểm và nhận xét trong bài viết này là của cá nhân tác giả và không phản ánh suy nghĩ, quan điểm hoặc nhận xét của Trung Tâm Khoa Học Sức Khỏe thuộc Đại Học North Texas.